Trầm lặng đón khách, Huế có thật sự bình yên không?
Nhi content
Thứ 7 08/06/2024
1 phút đọc
Nội dung bài viết
Chẳng đợi chào đón bằng một tín hiệu thiên nhiên nào cả, vừa check in nhận phòng tôi đánh liền một giấc ngủ không tiếng chuông báo thức, không âm báo tin nhắn, không tiếng gọi hối hả, tất cả đọng lại một loại mùi hương.
Homestay cách cầu Tràng Tiên tầm 3km, được trang trí theo phong cách Zen đơn giản, tất cả đồ đạc đều được thiết kế bằng chất liệu gỗ. Một mùi hương ấm áp, nhẹ nhàng xen thẳng vào khứu giác của tôi.
À thì ra những nơi yên bình vẫn luôn được thiết kế bởi những gam màu trầm lặng đến như vậy.
Trong không gian tĩnh lặng vào sáng sớm, tiếng chim hót ríu rít xung quanh, xen vào khứu giác là hương thơm thảo mộc dịu nhẹ từ cỏ xạ hương được đặt trên chiếc bàn. Chạm khẽ xuống sàn nhà bằng đôi chân trần còn ấm nóng vừa được ủ trong chăn cả đêm, cảm giác khoan khoái, nhẹ nhàng và thư giãn bao trùm lấy tôi.
Không gian thiết kế an tĩnh, đặc biệt là trong gian phòng nhỏ này còn có một mùi hương gỗ trầm được đốt lên thật dễ chịu.
"Làm điều bạn thích là tự do.
Thích điều bạn làm là hạnh phúc"
Câu nói của Thầy Minh Niệm vang lên trong tâm tưởng.
Nhân dịp mọi không khí và không gian như đang ban tặng cho chính mình một khoảng lặng thích hợp, tôi ngồi xuống chiếc ghế gỗ ngoài ban công, hướng mặt ra đón chút nắng bình minh vừa lên.
Lật đến trang 127 của quyển sách “Thi Kệ Viên Minh”:
"Hướng ngoại tìm bình an
Khác chi tìm hoa đốm
Không trở lại chính mình
Về đâu tìm an lạc !"
Nếu bạn cũng mong chờ những câu chuyện tiếp theo về chuyến đi khám phá cố đô Huế đầy mộng mơ này, bạn có thể đọc ngay tại đây nhé!