Một mùi hương khiến bạn nhớ lại tất cả mọi điều của cả vùng ký ức!?
Nhi content
Thứ 7 08/06/2024
2 phút đọc
Nội dung bài viết
Khi đang lê những bước chân đi vào thôn Chầm để đến với Huyền Không Sơn Thượng - nơi không chỉ là chốn thanh tịnh mà còn chứa cả cảnh sắc thiên nhiên xanh thẳm. Một ngôi chùa có hơn 50ha rừng thông bao quanh, đường dẫn vào chùa quanh co hệt đường làng cổ kính. Và đây cũng là nơi khiến tôi nhớ đến bài thơ của Sư ông Giới Đức:
“Chùa quê trăng ngủ mái rêu
Đất nghèo hoa nở sớm chiều tự do
Qua sông ta chẳng lụy đò
Hú dài một tiếng bỏ bờ rong chơi”
“Sư ông Giới Đức là nhà thơ có tên tuổi. Ông cũng là nhà văn rất nổi tiếng trong giới Phật giáo; những tác phẩm của ông chẳng những có giá trị trong giới Phật học trong và ngoài nước mà còn đóng góp không nhỏ cho nền văn chương, văn học của Việt Nam. Đồng thời là một nhà sư theo truyền thống Phật giáo Nguyên thủy Nam tông.” - Wikipedia
Bạn biết không? Để có thể tạm gác lại tất cả mọi thứ và rong ruổi trên những con đường mà mình đã từng mộng tưởng nhất định sẽ đến nơi đây, hít thở lấy bầu không khí này, chạm vào từng nhành cây, ngọn cỏ, cúi đầu trước sân Chùa, gửi tất cả những phiền muộn vào thinh không. Mong đợi tâm hồn được tưới mát với từng hơi thở vào ra - như một lần được tái sinh trở lại với chính con người mình vốn dĩ.
Đặt giày ngay ngắn trước chánh điện, cầm lên một nén nhang trầm, một mùi hương của sự thanh tẩy hết mọi tạp nhiễm trong lòng người, một mùi hương cung kính khiến không gian như trở nên trang nghiêm hơn mà mãi đến tận những ngày đã trở về với cuộc sống thường nhật, chúng ta cũng sẽ vẫn còn giữ mãi trong ký ức của chính mình mỗi lần đặt chân đến bất kỳ một ngôi chùa nào đó.
Và từ xưa, Trầm đã là một nét đặc sắc trong văn hóa lịch sử lâu đời của Việt Nam. Một nụ trầm hay một nén hương trầm thắp lên là mở ra một không gian thiêng liêng kết nối với tổ tiên cha ông, hay kết nối thực tại với sự tĩnh lặng bên trong mình.
Đê đầu cúi lạy Thế Tôn, trở về chân Phật, nương nhờ Tam bảo.
“Hôm qua mộng thấy tụng kinh
Tỉnh ra mới biết chính mình là trăng
Bao nhiêu cát của sông Hằng
Là bấy nhiêu kiếp đã từng tử sinh.”
Tôi biết ơn vì đã từng được biết đến rất nhiều tuyển tập sách của Sư Ông, biết ơn vì từng được sống với những vần thơ con chữ trong đạo Pháp. Tôi biết ơn vì ngày hôm nay, thuận phước, thuận duyên được đứng trước Huyền Không Sơn Thương - nơi tôi đã từng ghi lại cho hành trình tỉnh thức của chính mình.
Trên hành trình tu tập, đã bao giờ bạn "chìm đắm" vào một mùi hương và kết nối thật sâu với tĩnh lặng bên trong của mình chưa? Nếu có, hãy chia sẻ cùng Hoan Hỷ nhé!