Khi áp lực quay cuồng lấn áp hết thảy mọi cảm xúc bình yên?
Thanh CSKH
Thứ 7 08/06/2024
2 phút đọc
Nội dung bài viết
Khi áp lực quay cuồng lấn áp hết thảy mọi cảm xúc bình yên?
Nhưng vì bản thân vẫn yêu thích công việc đang làm nên: “Tôi vẫn cảm thấy mình chịu được!”
Thế mà chỉ trong một khoảnh khắc, tôi đã quyết định cho mình
- Một kỳ nghỉ phép dài hạn.
Một buổi sáng bình thường như bao ngày, khi mặt trời chưa lên hẳn, "sương mù" của khói bụi đã giăng kín cả bầu trời Sài Gòn.
Ngồi yên vị tại văn phòng làm việc, nhìn một mớ công việc kín bưng trên google calendar, tôi hít một hơi thật sâu để chuẩn bị cho một ngày dài.
Có lẽ đã rất lâu rồi không thấy được mặt trời lên xuống ở hai phía Đông Tây. Mỗi ngày thức dậy là sự đấu tranh lý trí với âm thanh của tiếng chuông báo thức, giành giật thêm từng giây với thời gian rồi bật dậy chuẩn bị mà chạy một mạch tới công ty, tan làm đã là khi trời luôn luôn tối mịt.
Cuối tuần thì tự thưởng cho bản thân bằng một một giấc ngủ đến trưa, dậy ăn vội rồi lại tranh thủ giải quyết mớ công việc chuẩn bị cho tuần kế tiếp. Đêm muộn thì tranh thủ thiền 5 - 10 phút rồi lôi Kinh ra chép vài trang, cái thói quen mà tôi vẫn cố giữ gìn suốt hơn 1 năm qua trước khi đi ngủ.
Đồng hồ điểm 12:00 AM, đứng trước ban công tầng 5 của một căn chung cư cũ, tôi thấy nhớ cảm giác được đi bộ thong dong yên ả cạnh bờ hồ Khe Ngang thơ mộng dưới bầu không khí trong lành của cố đô Huế.
5 năm - ngoài công việc, ngoài những cuộc hẹn hò chóng vánh, ngoài những chuyến team buiding mỗi năm với công ty.
À, thì ra đã rất lâu rồi tôi chưa từng thực sự có cảm giác được đến một nơi nào đó để tự mình trải nghiệm, tận hưởng, hít thở và “sống” thực sự với toàn bộ tâm trí của chính mình.
Đặt chiếc vé đầu tiên cho chuyến hành trình nghỉ phép, sân bay Phú Bài hiện ra trước mặt. Nhấc bổng chiếc vali lên chiếc grabcar vừa đến, tài xế chào tôi bằng một giọng nói đặc trưng vùng miền:
- “Chào em đến với Huế nhé!”
Chiếc xe chở tôi về homestay đã đặt trước - nằm trên con đường trải dài là mảng cây xanh mướt. Hít một hơi thật sâu, cảm nhận được từng luồng không khí trong lành lấp đầy lồng ngực của tôi. Cảm giác này thật dễ chịu làm sao.
Gió thổi tứ tung, như đang cố mang theo một lời chào. Một chuyến đi, một hành trình nghỉ ngơi đầy thú vị mà tôi sẽ viết tiếp….
Nếu bạn cũng mong chờ những câu chuyện tiếp theo của tôi tại cố đô Huế đầy mộng mơ này, bạn có thể đọc ngay tại đây nhé!